Nếu không có nhiều manh mối hơn, Tuế Văn cũng không để ý nữa, cứ phân khu vực ra để điều tra rồi tính sau.
Hắn chia yến hội ra làm ba bộ phận đơn giản, lựa chọn phương hướng với hai người còn lại xong là xong. Có điều trước khi chính thức điều tra, hắn còn một việc phải làm.
Tuế Văn đưa tay về phía Trần Mạn: "Vật kia."
Trần Mạn ngẩn ngơ: "Cái gì?"
Tuế Văn: "Giao vòng tay của cậu cho tôi đi."
Trần Mạn: "Việc này..."
Tuế Văn hiền lành nhắc nhở: "Giao vòng tay cho tôi, ở một số tình huống nào đó chúng tôi sẽ đảm bảo được an toàn cho cậu; còn nếu không, vậy chúng tôi cũng không còn cách nào bảo vệ cậu."
Sắc mặt Trần Mạn trắng bệch.
Cô đứng tại chỗ một lúc lâu, cuối cùng cũng lựa chọn.
Cô mở ví cầm tay nhỏ, đây là một chiếc ví cầm tay được dệt thành từ vô số những hạt trân châu, vừa lộng lẫy vừa hoa lệ. Cô chậm rãi lấy vòng tay trong đó giao cho Tuế Văn.
Tuế Văn vẫn đang đeo vòng tay, cho nên hắn tùy ý giao chiếc vòng tay của Trần Mạn cho Thời Thiên Ẩm.
Cũng không biết có phải là do đã hoàn toàn tiến vào không gian của Vật Kị hay không mà Tuế Văn không còn cảm nhận được lực hấp dẫn giữa hai chiếc vòng tay này nữa.
Nếu như nó nằm trên tay Trần Mạn thì không nói làm gì, nhưng nếu ở trong tay hắn và Thời Thiên Ẩm... Hắn còn muốn thử xem lực hấp dẫn giữa hai chiếc vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-vat/3311236/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.