Giây phút Trần Mạn ấn đầu ngón tay lên hạt châu kia, chiếc vòng tay trên cánh tay được giấu trong ống tay áo chợt lóe ánh hồng, từng đợt sương đen nhè nhẹ tràn ra khỏi hạt ngọc đen, mỏng nhẹ như sương sớm, mông mông lung lung bao quanh vòng tay.
Cùng lúc đó, hai chiếc vòng tay giống nhau như đúc sinh ra cảm ứng.
Trên chiếc vòng tay ở cổ tay Tuế Văn cũng xuất hiện một lớp sương đen mỏng.
Lực lượng âm hối thuộc về Vật Kị cùng xuất hiện trên tay Trần Mạn và Tuế Văn, cuối cùng Tuế Văn cũng nhận ra.
Trần Mạn xoay xoay vòng tay.
Cô quyết tâm không muốn dây dưa với hai tên gia hỏa này nữa, chỉ muốn nhanh chóng cầm lấy vật của mình rồi rời đi.
Lại một lần nữa cô âm thầm niệm trong lòng:
Anh ấy thích tôi, anh ấy quan tâm đến tôi, trong mắt trong lòng chỉ có một mình tôi...
Đồng thời, cô lại nói: "Tuế Văn, trả lại vòng tay cho em đi!"
Lực lượng Vật Kị tiến vào trong cơ thể Tuế Văn.
Tuế Văn cảm nhận được phần lực lượng này đang dụ dỗ mình, sai bảo mình, thuyết phục mình nghe theo bất kì câu nói nào của Trần Mạn – bởi vì họ yêu nhau sâu sắc, bọ họ không phải hai người, bọn họ là một chỉnh thể thống nhất không thể tách rời.
Cho dù cảm nhận được lực lượng Vật Kị rất rõ, nhưng đầu óc của Tuế Văn lại rất thanh tỉnh, có thể khống chế được động tác của mình, hắn không giống như Thời Thiên Ẩm, bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-vat/3304882/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.