Mất đi Thái Dương Chân Hỏa - Nhật Thần tộc đại khái là trong xương cốt như cũ vẫn còn sót lại cảm giác quen thuộc của mồi lửa. Điểm này biểu hiện chủ yếu vào việc họ có năng lực có thể khống chế ngọn lửa khác.
Tỷ như nói, thân là hậu duệ của Nhật Thần tộc, Thân Đồ Huyền liền có thể dễ như trở bàn tay mà biết khi nào xào rau thì mở lửa lớn, khi nào thì nên mở lửa nhỏ để hầm thịt từ từ.
Bởi vì nguyên nhân như thế, Thân Đồ Huyền trở thành người có thể nấu cơm nhất trong nhà.
Vu Hoảng Hoảng có một lần đi trong tiệm tìm Tang Tử, vừa vặn đụng phải Đậu Đen đi đưa cơm chiều cho Tang Tử.
Sau khi ăn một ngụm tình yêu bữa tối mà Thân Đồ Huyền làm cho Tang Tử, Vu Hoảng Hoảng liền bắt đầu quanh co lòng vòng mà tìm cớ đi nhà Tang Tử cọ cơm.
Bởi vậy, khi Thân Đồ Huyền thấy Vu Hoảng Hoảng đi theo con gái nhà mình về, hắn phi thường tự nhiên mà duỗi tay sờ sờ Vu Hoảng Hoảng đầu, "Hoảng Hoảng lại tới cọ cơm à".
Vu Hoảng Hoảng cười tủm tỉm mà nhìn Thân Đồ Huyền, "Dạ thúc thúc".
"Đi rửa tay đi, cơm nấu xong rồi" - Thân Đồ Huyền duỗi tay ý muốn ôm Tử Tử trên lưng Tang Tử xuống dưới.
Đôi tay hơi khúc, cánh tay dùng sức, nhưng Tử Tử vẫn như cũ ổn định, vững chắc mà nằm trên lưng Tang Tử.
Thân Đồ Huyền trên mặt tươi cười cứng lại rồi.
Tang Tử vẻ mặt bình tĩnh mà tháo ra nút thắt dây thừng trên ngực, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-tu-tien/1060802/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.