Tang Tử nhìn Vu Hoảng Hoảng, chỉ cảm thấy đôi mắt nàng sáng lên.
Dưới ánh mắt như vậy, Tang Tử thành thành thật thật mà gật đầu, "À, lúc trước trong lúc phao thuốc tắm ta học được, nhưng mà ta không biết cái đó có phải là liễm tức quyết hay không".
"Chắc chắn là phải rồi" - Vu Hoảng Hoảng không khỏi phân trần mà nắm lấy tay Tang Tử, mang theo nàng chạy một mạch tới Sùng Văn Viện, hiện do nhị trưởng lão quản lý.
Địa vị của Sùng Văn Viện ở Vu gia tương đối đặc thù, không chỉ có phụ trách phân phát phân lệ trong tộc cho các tu sĩ mỗi tháng mà còn muốn thời khắc nhìn chằm chằm giáo dục đời sau. Nói tóm lại là cùng những sự tình liên quan tới "văn" đều do Sùng Văn Viện quản.
Tang Tử một đường nghe Vu Hoảng Hoảng lải nhải, lúc này mới minh bạch nguyên lai mỗi một vị tu sĩ họ Vu mỗi tháng đều có thể từ Sùng Văn Viện lãnh một phần phân lệ. Tu sĩ có bất đồng cấp bậc có thể lĩnh đến phân lệ không giống nhau, bên trong gồm có đan dược, phù triện, linh thạch, trận pháp, tài liệu; mỗi thứ này cũng có cấp bậc khác nhau.
"Nhưng mà chúng ta còn cần phải đi học nên không có phân lệ" - Vu Hoảng Hoảng đại khái là chạy đã mệt, thực mau liền ngừng lại, tay trái đỡ đầu gối, cong eo một bên thở dốc một bên tiếp tục cùng Tang Tử giải thích.
Tang Tử duỗi tay vỗ vỗ Vu Hoảng Hoảng phía sau lưng, chờ Vu Hoảng Hoảng hơi thở không như vậy hổn hển mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-tu-tien/1060801/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.