Không khí trên đường phố Phương Đường thị không u ám như tưởng tượng.
Ban đầu mọi người lo lắng sợ hãi, sau đó, người dân trong thành phố bắt đầu quen thuộc, thậm chí có người bắt đầu chịu không nổi buồn chán, rời khỏi nhà, di dạo trong thành phố vắng vẻ.
Học sinh của học viện võ đạo đi học bình thường.
Trước kia bọn họ thật sự không thích khóa văn hóa, cho dù có sự tồn tại của Lăng Hiểu, cũng không thể thay đổi tình hình của toàn bộ học viện.
Nhưng bây giờ, khi cả thành phố ngập tràn nguy cơ, trong học viện chỉ còn lại mấy giáo sư khoa văn hóa mà bình thường bọn họ vẫn khinh thường ở lại ra sức chống đỡ, những học sinh ngày thường không nghe lời, cũng dần dần trở nên ngoan ngoãn.
Mà Lăng Hiểu ngoại trừ chỉ dạy học sinh năm nhất, bây giờ bắt đầu chỉ dạy học sinh năm hai luôn.
Học sinh năm hai có hai lớp, có hơn bốn mươi học sinh, đều nhận được "lễ rửa tội bằng cục gạch" của Lăng Hiểu....
"Cô Lăng."
Này, Lăng Hiểu vừa dạy xong một khóa, đang định trở về văn phòng, thì bị Lương Bất Phàm gọi lại.
"Cô Lăng, chú của em muốn gặp cô một lần." Lương Bất Phàm nhỏ giọng nói.
"Chú của em? Là ai?"
Lăng Hiểu tò mò nhìn Lương Bất Phàm, hỏi một câu.
"Chú ấy là Lương An, chú ấy nói là bạn học hồi xưa của cô."
Lương An?
Lăng Hiểu sững sốt, trí nhớ trong đời này của cô không nhiều, nhưng đúng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944547/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.