Edit: cầm thú
Dạ Cảnh Niên hắn không có hứng thú với ngôi vị hoàng đế, không tham lam quyền quý, chỉ muốn sống tự do tự tại.
Thời điểm Dạ Bắc Hoàng còn trẻ cũng có suy nghĩ này.
Thúc ngựa trên giang hồ, nhàn vân dã hạc, cuộc sống tùy ý, mới thật sự khoái lạc?
Chỉ tiếc...
Đến cuối cùng, Dạ Bắc Hoàng vẫn không chịu được sự hấp dẫn của quyền quý và hoàng quyền, cho nên, hắn lựa chọn đi tranh, chém giết.
Hắn lựa chọn nhất tương công thành vạn cốt khô (*).
(*)vinh quang của vua chúa phải trả giá bằng rất nhiều sinh mạng.
Buông tha cái ảo tưởng không thực tế thời niên thiếu.
Không ngờ nhiều năm sau...
Con hắn lại làm được chuyện vô pháp vô thiên đó.
"Nhạc Lương."
Dạ Bắc Hoàng thu hồi suy nghĩ, lại gọi Nhạc Lương một tiếng.
"Thần ở đây."
"Bên phía Thanh Nguyệt cung... ngươi đi xem đi, bàn giao với Doanh phi một chút, chớ để nàng thương tâm quá mức!"
"Thần tuân chỉ!"
Nhạc Lương lĩnh chỉ cáo lui, sau đó một mình lặng lẽ đi tới Thanh Nguyệt cung.
Chuyện Dạ Cảnh Niên còn sống, chỉ có thể tiết lộ một phần cho Doanh phi, nàng là người thông minh, biết bản thân phải làm thế nào.
Tất nhiên, chuyện này trong hoàng thành, tuyệt đối không thể để cho người phe phái tử biết được.
Theo như Nhạc Lương biết, trong cung điện của các nương nương, thật ra vốn có người của hoàng hậu, Thanh Nguyệt cung cũng không ngoại lệ.
Con mắt trong Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ngay-lam-npc-o-the-gioi-xuyen-nhanh/2944425/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.