Edit: Mina
Mùa đông làm cho người ta lười biếng.
Lúc Cừ Chiêu bận nên không để ý, sau khi rảnh rỗi, mới phát hiện Tuế Hòa đã lâu lắm rồi không ra khỏi nhà.
“Bảo bảo, hôm nay muốn ra ngoài một lát không?”
Tuế Hòa rúc trong ổ chăn, khuôn mặt buồn ngủ phấn hồng, chọc một chút cũng có thể chọc ra nước dồi dào, còn không phải là bảo bảo sao.
Cô dùng tay che mặt, “Không muốn đâu.”
Cừ Chiêu kiên nhẫn dỗ cô, hôn rồi lại hôn, “Chúng ta đi ăn ngon.”
Tuế Hòa không trùm kín chăn, để lộ một đôi mắt: “Anh làm còn ngon hơn bọn họ.”
Thấy Cừ Chiêu vẫn muốn khuyên tiếp, cô liền xốc chăn phủ lên người hắn, hương cam quýt nhàn nhạt che trời lấp đất, trước mắt Cừ Chiêu tối sầm, bên tai là tiếng hít thở nhẹ nhàng của Tuế Hòa.
“Ở nhà rất tốt mà, đi ra ngoài rất mệt.”
Cừ Chiêu không nhìn thấy bất cứ thứ gì, lại dễ dàng tìm thấy đôi môi Tuế Hòa, hắn không trực tiếp hôn lên, mà là mơn chớn như có như không, “Ở nhà tốt thế nào?”
Tuế Hòa buồn cười, bàn tay vốn đang nắm lấy góc chăn dần tiến vào… Cô sờ soạng tiểu Cừ Chiêu.
Căng phồng cồm cộm, chỉ cần sờ một giây đã nhận thấy ngo ngoe rục rịch.
“Tốt như vậy nha.”
Nam căn bị bàn tay mềm như bông sờ mó, Cừ Chiêu giống như bị một bàn tay vỗ mạnh cho bỏng rát.
May mà trong chăn tối đen như mực, gương mặt vì dâng lên dục vọng mà hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-nam-co-ngay-nay/3221135/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.