trans
Nghi thức ngày ấy uy nghi lồng lộng, vạt áo như sóng, tôi tớ như mây, uốn lượn mở ra giữa biển mây cuồn cuộn, một hàng dài tựa như không bao giờ thấy cuối. Tiểu đồng cầm bình vẩy cam lộ, thị nữ nâng lư hương nghi ngút khói, càng thêm đông đảo nhạc giả gẩy đàn ca hát, sáo trống diễn tấu, cổ nhạc giao hòa, có thể nói là gióng trống khua chiêng.
Xa liễn (xe kéo) sau tầng tầng quạt lông sa chướng phát ra thứ hào quang còn rực rỡ hơn cả mặt trời phương đông. Phía trước có một đoàn sáu phong thú đầu sư tử thân đại bàng, hai cánh giang rộng trên lưng, phong vân cuồn cuộn, giáp quang uy phong lẫm lẫm dưới ánh mặt trời. Dị thú ngang ngược khó thuần nghển cổ thét gào mà tiến đến, thanh âm vang như sấm, kinh động vô số tiên gia.
Ngao Cẩm lắc đầu thở dài, “Khoa trương quá.”
Hắn đeo cao quan mặc cẩm y im lặng ngồi trong liễn, đôi mắt nửa khép nửa mở như đi vào cõi thiên ngoại thần tiên, mặc cho tiểu đồng tiên y đỏ sẫm ngẩng mặt gào to, “Đây là Đông Sơn chủ quân của chúng ta.” Quả nhiên cậy thế ép người.
Tiếng thét vừa xong, gió ngừng mây tụ, cho hoa giăng khắp trời, chúng tiên khom người hạ bái, nín thở ngưng thần đoán xem vị thần quân hỉ nộ vô thường kia lại muốn quấy lên chuyện phiền phức gì. Thiên địa rộng lớn, trong thoáng chốc chỉ còn nghe thấy tiếng thở hổn hển thô ráp của phong thú, hắn nâng mắt, chậm rãi ngẩng đầu, hướng về phía trước, thản nhiên nhìn thiên hà mênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ma-thap/1400647/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.