Ngày đó từng ở trên Hồng Lâu nghe ca cơ uyển chuyển hát rằng : [Chích đạo bất tương tư, tương tư lệnh nhân lão, kỉ phiên tế tư lượng, hoàn thị tương tư hảo.]
(Chỉ không nên tương tư, tương tư khiến ta già, cứ ngẫm qua ngẫm lại, vẫn là nên tương tư)
Một ca nữ nhỏ tuổi còn chưa đến đôi tám, tóc búi hai bên hoạt bát gọn gàng, dây đỏ tiên diễm quấn quanh búi tóc, đầu dây rủ xuống hai bên tai đeo hoa tai cũng một màu đỏ, một thân hồng quần tựa một đóa trà hoa. Thiếu nữ lay động đôi mắt sóng sánh nước, đem bốn câu ngắn ngủi hàm trong miệng mà hát đi hát lại, cùng tiếng phách thanh thúy, lời ca kiên định hát ra lại thấm đượm cảm giác khờ dại vô lo.
Khi đó liền nghĩ, nếu qua vài năm lại đến, đợi thiếu nữ lớn lên trở thành một cô gái mơ mộng biết yêu thương, không biết sẽ được nghe những ca từ như thế nào.
Cũng thật không ngờ, rất lâu sau đó quay lại nơi đây, cao giọng hát trong nội đường vẫn chỉ là một cô bé búi tóc hai bên, một thân hồng quần, má hồng phúng phính như quả mọng. Nàng cũng có một giọng hát thanh thúy hơn người, khuôn miệng nhỏ nhắn đỏ hồng khép mở, thực khách ngồi chật cả trước sảnh đường, tựa như hoa khôi quá quen chốn phong trần chậm rãi mở miệng, không xấu hổ không sợ hãi, không kiêu ngạo không nóng nảy, vững như núi Thái Sơn : [Chích đạo bất tương tư, tương tư lệnh nhân lão, kỉ phiên tế tư lượng, hoàn thị tương tư hảo.]
Mặc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-ma-thap/1400646/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.