Làm tốt tâm lý xây dựng, Lạc Thanh Từ ngẩng đầu liền phát hiện một luồng kình phong đánh úp lại, nàng mắt cũng chưa chớp, giơ tay tiếp được.
Nàng vươn tay trái, đỡ lấy Tiểu Long Tử bay qua tới.
Nàng nhẹ nhàng búng vào đầu nàng ấy, "Rồng ngốc, nội đan này là cho ngươi ăn. Sau khi ăn vào, ngươi sẽ mạnh lên nhanh chóng, biết không?"
Tiểu Long Tử nhìn nhìn nội đan, vẻ mặt tiếc nuối không tha.
Khóe miệng Lạc Thanh Từ nhếch lên, nghĩ đến cái gì, linh lực trong tay phải trào ra, sau khi nội đan màu xanh đậm được gột rửa, màu đen rút đi, càng thêm thuần tịnh sáng trong.
"Thôi, ngươi có thể chơi trong chốc lát, chơi đủ rồi lại ăn."
Tiểu Long Tử vẫy đuôi, cũng không vội đi ngậm hạt châu, xoay người móc một con cá lên khỏi mặt nước, lao lực mà bay về phía động phủ.
Lạc Thanh Từ đuổi kịp, thế nàng nhận lấy, "Được rồi, ngươi không cần vất vả như vậy. Ta không thể sử dụng lao động trẻ em, nhất là trẻ em còn chưa cai sữa."
Tiểu Long Tử nghe không hiểu lao động trẻ em là gì, nhưng cai sữa nàng vẫn hiểu. Nàng hất đuôi tỏ vẻ bất mãn, làm nước bắn lên đầy mặt Lạc Thanh Từ.
Bất quá Lạc Thanh Từ cũng không thèm để ý. Tiểu hài tử nghịch ngợm là chuyện bình thường.
Bữa trưa hôm nay chính là linh nhạn cùng cá do Tiểu Long Tử bắt được. Bởi vì không có gia vị, Lạc Thanh Từ cảm thấy nướng lên cũng không thể nào ăn ngon. Nhưng Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-long-quyet/3032600/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.