Thác Bạt Xảo Vân thở dài một tiếng khe khẽ: "Không biết lúc nào, Tây Hoang yêu tộc chúng ta mới có thể sở hữu thổ địa phì nhiêu, mới có thể an định cư trú, không cần lo lắng giá lạnh, không cần lo lắng không có thức ăn mà chết đói".
Tiêu Hùng nhìn ánh mắt u uất của Thác Bạt Xảo Vân, không chỉ có chút động dung, trầm mặc một lúc, thì thầm nói: "Chỉ cần nỗ lực, nhất định có hi vọng".
Thác Bạt Xảo Vân cười khổ nói: "Tây Hoang yêu tộc mặc dù đoàn kết, nhưng bị các yêu tộc khác xem thường, mặc dù không ngừng vươn lên, nhưng mức độ lớn nhất cũng chỉ như vậy, không thể phát động chiến tranh cướp đoạt đất đai, càng không thể đông thiên quy mô lớn..."
Tiêu Hùng khẽ nhíu mày nói: "Tây Hoang yêu tộc hơn trăm vạn nhân khẩu, mặc dù không nhiều, nhưng nếu thực sự là khu vực đất đai màu mỡ, chắc chắn cũng không đòi được dung nạp quá lớn, Yêu hoàng bọn họ một chút khả năng đồng ý cũng không có sao?"
Thác Bạt Xảo Vân lắc lắc đầu, ngẩng đầu nhìn bầu trời, bất đắc dĩ nói: "Trong mắt họ, chúng ta mặc dù cũng có thực lực, cũng không thể coi thường, nhưng là chúng ta căn bản không có khả năng tạo phản, trong mắt bọn họ, có thể để chúng ta sinh tồn ở vùng đất cực Tây này, đã là ân huệ to lớn đối với chúng ta rồi".
Tiêu Hùng nhất thời cũng không tìm được lời an ủi, dù sao chuyện này đối với hắn mà nói cũng là lực bất tòng tâm.
Tây Hoang thần điện nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-long-phuc-ho/3857426/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.