Sau một đêm kia thì Quý Tín cũng không nhìn thấy người đàn ông kia nữa, chỉ là trên cổ có thêm một chiếc nhẫn. Không biết người đàn ông ấy trong ra sao, không biết tên người đàn ông ấy là gì, trong trí nhớ của Quý Tín về người đàn ông chỉ có vài đêm tốt đẹp và cả cái đêm đau khổ kia. Mỗi ngày Quý Tín vẫn đi học, rồi lại tan học, ăn cơm, ngủ, vẫn là một học sinh ngoan trong mắt giáo viên. Chỉ là đôi khi cậu sẽ mơ thấy người đàn ông ấy, mơ thấy người đàn ông thâm tình mà nói yêu mình, mơ thấy người đàn ông vì mình mà rơi nước mắt. Rõ ràng là chính miệng mình đã yêu cầu người đàn ông kia buông tha cho mình đi, nhưng khi người đàn ông ấy thật sự biến mất, Quý Tín lại cảm thấy có chút mất mát.
Kết quả thi Đại học của Quý Tín rất tốt, cứ thế mà trúng tuyển vào một trường đại học ở thủ đô. Vì vậy cậu đã chuyển lên thủ đô luôn để tiện học. Trước khi đi Đại học thì Quý Tín có đi qua ngõ nhỏ kia một lần. Từ sau đêm đó thì cậu cũng không đi qua ngõ nhỏ ấy nữa nhưng trước khi rời đi, Quý Tín lại muốn đi vào nhìn xem.
Quý Tín vừa cúi đầu vừa đi, đột nhiên bị một người giữ chặt lấy: "Em đi mà không nhìn đường à, nhỡ có xe đi qua thì sao?" Một người đàn ông cao lớn mắng Quý Tín.
"À... Tiên sinh... Tôi... Hình như tôi không quen anh thì phải..." Quý Tín nhìn người đàn ông cao hơn mình cả một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-dem-hoan-hao/197885/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.