[Bình luận: "Nói hươu nói vượn!"]
[Bình luận: "Nếu Hòa Ngọc thật sự nghĩ như vậy, việc gì phải cứu mấy người họ ở các phó bản trước?"]
Giống như biết được nghi ngờ của người xem, Melvey lạnh lùng cười: "Mày chắc là muốn nói mày có thể cứu tất cả, có thể dẫn theo tất cả mọi người thăng cấp đúng hay không?"
Hòa Ngọc không nói gì, im lặng nhìn gã.
Ánh mắt Melvey càng thêm khinh thường: "Lý do này cũng chỉ có thể lừa được mấy người bọn họ, mày mang theo những người khác thăng cấp để lấy được tín nhiệm của người khác, đạt được mục đích của chính mình!" Dừng một chút, gã nói: "Hơn nữa sức chiến đấu của mày kém như vậy, mày cần người bảo vệ mình, đám ngu Eugene, Cách Đới bị bán đứng lại còn đếm tiền giúp người ta, phí phạm cái đầu thông minh của người hành tinh Cơ Giới."
Eugene và Cách Đới là những người dẫn đầu của hành tinh Cơ Giới. Hiện tại hành tinh Cơ Giới không ai giỏi bằng họ. Melvey phát hiện bọn họ lại ngu xuẩn như vậy, vừa tức giận, vừa xem kịch vui, vừa coi thường.
Hòa Ngọc vẫn bình tĩnh như cũ, mở miệng nói: "Cho nên anh vẫn luôn nghĩ như vậy?"
"Có sai sao?" Melvey hỏi lại.
Hòa Ngọc lắc đầu: "Không sai, anh nghĩ như vậy rất bình thường. Thật ra ban đầu mấy người Eugene cũng nghĩ như vậy, nếu là tôi, tôi cũng sẽ nghĩ như vậy. Mạng sống của bản thân nên nằm trong tay chính mình, giao cho người khác không yên tâm được."
"Cuối cùng mày cũng thừa nhận..."
Hòa Ngọc ngắt lời, ánh mắt mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5193570/chuong-1249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.