Hòa Ngọc thờ ơ nhìn thẳng vào mắt đối phương, sau đó thu lại ánh mắt.
Trái tim họ đột nhiên trùng xuống.
Bạc Kinh Sơn chứng kiến cảnh này, sắc mặt cũng hơi trầm lại.
Eugene nhìn đồng hồ, chỉ còn một phút nữa là phó bản mở ra. Phó bản này quá đơn giản, chỉ là chém giết, thuần túy là chém giết. Không cần bất cứ điều kiện gì, cứ giết lung tung, kể cả hòa cũng không được, nên không cần thảo luận nhiều về nó.
Lại ngẩng đầu lên lần nữa, Eugene nhìn về phía Hòa Ngọc: "Cậu bảo trọng."
Vạn Nhân Trảm vung cây rìu lên nói: "Nếu kẻ nào dám động đến Hòa Ngọc, tao nhất định sẽ không bỏ qua cho kẻ đó!" Nói đến đây, ánh mắt của gã trở nên thâm độc, nhìn mọi người cảnh cáo.
Biểu hiện của mọi người vẫn như thường, tất cả đều không thể hiện ra bất kỳ sự bất thường hay ý đồ xấu nào đối với Hòa Ngọc.
Trấn Tinh và những người khác liếc nhìn nhau. Lăng Bất Thần đang ôm cây đàn cất tiếng nói: "Mấy người vào trước đi, bọn tôi và Hòa Ngọc sẽ vào sau." Mọi người đều biết nhóm người Lăng Bất Thần đang lo lắng sau khi Hòa Ngọc đi vào, những người khác sẽ đuổi theo con đường của Hòa Ngọc để giết cậu. Để cho họ đi trước, Hòa Ngọc sẽ chọn lối vào cuối cùng.
Thời gian không còn nhiều, cũng không có cớ để từ chối nên tất cả mọi người đều lần lượt tiến vào.
Khi chỉ còn lại mười ba người, bao gồm cả Hòa Ngọc, Nguyên Trạch lập tức trở nên lạnh lùng: "Giết, tốc độ của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5193566/chuong-1245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.