Hằng Đoàn sững sờ.
Vươn lên?
Mặc dù gã biết không thể nào có chuyện có bánh từ trên trời rớt xuống được, nhưng hai chữ này lại tràn ngập sự cám dỗ, gã không thể cưỡng lại được mà vươn tay tiếp nhận thư mời.
Hòa Ngọc đưa nó rồi xoay người rời đi.
Tên phú hào kia sốt ruột lên tiếng: "Chờ đã! Thư mời gì vậy? Sao cậu lại đưa thư mời cho một tên nghèo đã phá sản chứ? Của tôi đâu?"
Hòa Ngọc đứng lại, quay đầu liếc nhìn gã một cái, thờ ơ gật đầu, nhưng giọng nói lại không cho phép bất cứ ai được xen vào: "Xin lỗi, ông không có tên trong danh sách khách mời của đợt đầu tiên, những người mà chúng tôi mời đều là các ông lớn, ông có thể tự mình đến đó."
Nói xong, cậu tiếp tục xoay người đi về phía trước.
Không có tên trong danh sách? Đều là ông lớn?
Vậy gã không phải là ông lớn sao?
Tên phú hào vô cùng tức giận.
Lập tức có người tấn công Hòa Ngọc từ phía sau, tuy nhiên mọi sự tấn công như đang rơi vào khoảng không, Hòa Ngọc vẫn cứ ung dung bước đi, thậm chí còn không hề quay đầu lại.
Bóng lưng thẳng tắp vững chãi, ngay cả sợi tóc cũng còn nguyên vẹn, cả người trước sau đều hoàn hảo.
"Cộp cộp."
Tiếng bước chân rõ ràng dần dần xa, nhưng bóng lưng thẳng tắp không hề bị bất kỳ cú đánh nào làm cho tổn thương kia đã in sâu vào tâm trí của mọi người ở thành phố Ngân.
[Bình luận: "Mẹ nó, bị cậu ấy bỏ bùa mất rồi!"]
[Bình luận: "Đẹp trai thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5061427/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.