Cậu ba thấy cậu thừa nhận, nụ cười trên mặt ngày càng châm biếm, anh ta bước qua, ngón tay móc trên thắt lưng, chuẩn bị cởi ra.
Anh ta đã nghĩ xong rồi, sau khi chơi xong người này thì giết cũng được.
Mặc dù rất chán ghét lai lịch của người này, nhưng Hòa Ngọc bây giờ nhìn có vẻ rất sạch sẽ, hơn nữa sự xinh đẹp hiếm thấy, cậu ba không muốn trực tiếp buông tha.
Anh ta c** th*t l*ng ra rồi đi đến trước giường.
Hòa Ngọc cũng đang nghiêm túc nhìn anh ta, thấy anh ta đi qua bèn ngồi thẳng người. Ánh mắt cậu ba châm biếm, biểu cảm trên mặt trở nên khinh thường.
Quả nhiên, lúc nãy giả vờ thanh cao như vậy, bây giờ lại nhiệt tình cứ như hai người khác nhau ấy nhỉ?
Hứng thú của anh ta lại giảm bớt, thấy Hòa Ngọc lấy ra một bộ bài tây rồi ngẩng đầu nhìn về phía cậu ba, khóe miệng nhếch lên nụ cười xán lạn...
"Cậu ba, chơi bài Poker không?"
Cậu ba: "..."
Danh từ mới lạ gì đây? Sao nghe không xíu đứng đắn nào vậy?
Anh ta nhìn Hòa Ngọc, lại nhìn bộ bài Poker nằm trên tay Hòa Ngọc rồi chìm vào im lặng.
Hòa Ngọc: "Tin tôi, rất vui đó."
Giọng nói của cậu tràn đầy mê hoặc, mắt to tròn hơi híp lại đầy quyến rũ.
Ma xui quỷ khiến, cậu ba gật đầu.
"Xí dách? Hay là nổ kim hoa?"
Ngón tay thon dài xinh đẹp của Hòa Ngọc lật bài tây, động tác vô cùng đẹp. Từng lá bài tây đó nằm trên tay của cậu giống như đang có linh hồn vậy, rất hấp dẫn người khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060656/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.