Đầu Eugene càng hỗn loạn thì sắc mặt lại càng trấn tĩnh: "Chúng ta đánh không lại đâu, chỉ có thể dùng trí. Khiến Hồng doanh và Lục doanh đánh nhau cũng là một cách hay. Khi họ phát hiện Hòa Ngọc cắm ba lá cờ chắc chắn sẽ tấn công Hòa Ngọc, nhưng chỉ cần bọn chúng có thù, chỉ cần chúng ta nắm chắc cơ hội thì sẽ có thể khiến ba phe đánh giết lẫn nhau."
Ba phe đánh nhau so với việc bị Hồng doanh, Lục doanh tấn công hoặc phải đơn độc đối phó với một phe an toàn hơn rất nhiều.
Hòa Ngọc đã từng nói rằng phải thừa nước đục thả câu. Bây giờ bọn họ chỉ có thể trông cậy vào sự hỗn loạn để bảo toàn tính mạng.
Tất cả mọi người đều im lặng. Dường như bọn họ chỉ còn con đường này để đi.
Chỉ có thể là thành Lý Lộc, chỉ có thể vào lúc cắm cờ ngày mai, chỉ có thể khiến Lục doanh và Hồng doanh phối hợp hoàn hảo với toàn bộ "kế hoạch điên rồ" của bọn họ.
Quay đầu nhìn Hòa Ngọc một lần nữa, sắc mặt của mọi người đều rất phức tạp, đặc biệt là Cách Đới. Gã mở miệng nửa ngày rồi mới nói: "Cậu đã nghĩ đến chuyện này từ lâu rồi đúng không?"
Hòa Ngọc đã sớm nghĩ đến chuyện này, cho nên cậu mới bảo mọi người đối phó với Hồng doanh và Lục doanh, vì đây là con đường duy nhất. Nguy hiểm, nhưng còn có đường sống.
Đáng tiếc là bọn họ thương lượng lâu như vậy, cuối cùng vẫn phải chọn kế hoạch điên rồ của Hòa Ngọc.
Không khí xung quanh rất yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060572/chuong-729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.