"Không được, như thế khác nào đi tìm chết, tôi không đồng ý." Cách Đới lớn tiếng nói, mắt gã đẫm lệ liếc nhìn cậu, thở ra những hơi đầy bất mãn.
Mặt nạ của Eugene hơi động, giọng nói mang theo một chút thăm dò: "Cậu có đường lui khác đúng không?"
Theo những hiểu biết của gã về Hòa Ngọc, người này nắm trong tay rất nhiều con át chủ bài. Lần này đưa ra quyết định như vậy, lẽ nào đã có kế hoạch và con át chủ bài bảo đảm mọi chuyện không có chút sơ hở nào sao?
Nhưng Eugene đoán sai rồi, Hòa Ngọc thản nhiên đáp: "Không có."
"Vậy sao cậu lại lập kế hoạch như thế này?"
Hòa Ngọc cười nói: "Vậy các anh còn cách nào khác à?"
Thái độ của cậu vô cùng thản nhiên, ánh mắt thậm chí còn mang theo khích lệ, giống như thực sự hy vọng bọn họ có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết tốt hơn.
Mọi người nhất thời im lặng.
Một lúc lâu sau, Đoàn Vu Thần bình tĩnh phân tích: "Không thể cắm cờ của cả ba phe ở trước mặt Hồng doanh - Lục doanh nếu không bọn chúng sẽ cấu kết với nhau, đến lúc đó chúng ta phải ứng phó với cả hai phe, như vậy thì độ khó sẽ tăng lên rất nhiều."
Eugene tán đồng: "Đúng vậy, chúng ta tốt nhất nên tính toán làm sao để chỉ phải đối mặt với một phe."
Seattle nói: "Chọn thành Lý Lộc làm địa điểm cắm cờ đi."
Ánh mắt Cách Đới trầm tư: "Thành Lý Lộc là thích hợp nhất, trong thành có rất nhiều đồ chơi, lúc cần thiết có thể mượn lực lượng của họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060570/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.