Cao Kiến Minh: "???"
Anh ta không hiểu, nếu những người này đều đã thấy hình dạng Bánh trôi của cậu thì phải biết rằng cậu là món đồ chơi, vì sao còn nói rằng cậu là Tướng quân của Hồng doanh.
Lúc này, anh ta thậm chí còn không rảnh để tâm đến sự đau đớn của cơ thể, mà giơ tay chỉ vào Hòa Ngọc: "Cậu ta là đồ chơi, cậu ta chỉ là đồ chơi thôi!"
Đám người Hồng doanh không phải cực kì khinh bỉ đồ chơi sao?
Vì sao lại để đồ chơi làm Tướng quân?
Hắc Hùng nhíu mày, đánh bay ngón tay mà Cao Kiến Minh đang chỉ vào Hòa Ngọc, giọng nói lạnh như băng: "Phải tôn kính Tướng quân, tuy rằng ngươi là công thần của chúng ta, nhưng nếu ngươi không tôn trọng Tướng quân Hòa Ngọc, chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi."
Lý Miêu đứng bên cạnh Hòa Ngọc, gật gật đầu nói: "Ngài Cao, ngươi muốn món đồ chơi nào cũng được, nhưng không được có ý đồ với Tướng quân. Nếu không, ngươi không gánh vác nổi hậu quả đâu."
Cao Kiến Minh muốn đồ chơi nào của Hắc doanh cũng được, suy cho cùng bọn họ còn cần dùng tới anh ta.
Nhưng nếu anh ta muốn mạng của Hòa Ngọc thì đấy là đang nằm mơ.
Còn về thân phận nguyên bản của "Tướng quân Hòa Ngọc", những chuyện xảy ra với Tướng quân Côn Hồi đều là bí mật của Hồng doanh bọn họ, Lý Miêu và Hắc Hùng đều không tính cho Cao Kiến Minh biết.
Tướng quân Hòa Ngọc?
Hai chữ "Tướng quân" còn có thể là giả, nhưng gắn thêm tên "Hòa Ngọc" vào, Cao Kiến Minh có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060527/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.