Nhưng gã hít sâu một hơi, cố hoàn thành nhiệm vụ của mình, giọng nói chắc nịch: 'Đương nhiên, bởi vì là Hòa Ngọc nên các ngươi không cần lo lắng Hồng doanh sẽ tổn thương các ngươi, chỉ cần có Tướng quân Hòa Ngọc ở đây, các ngươi tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện.'
'Trời ạ! Vậy thì tốt quá!'
'Chúng ta có thể gặp Hòa Ngọc đại nhân không?'
'Hòa Ngọc đại nhân đối xử với chúng ta thật tốt, Hòa Ngọc đại nhân thật lợi hại.'
'Chúng ta lại còn có Hòa Ngọc đại nhân che chở, hạnh phúc quá.'
Eugene nghe được mà đau răng, ho khan một tiếng: 'Ta cũng không biết cậu ta có muốn gặp các ngươi hay không, chờ trước đi, cậu ta bảo chúng ta tập hợp những đồ chơi khác, các ngươi nhanh lên, nếu không làm cậu ta tức giận thì tự gánh lấy hậu quả.'
Cây thông nghìn năm vội gật đầu: 'Triệu tập, chúng ta triệu tập ngay.'
'Ùm' Cách Đới từ trong động đất ngẩng đầu, một thân bùn đất, vẻ mặt oán hận: 'Rốt cuộc các ngươi có muốn đào đất hay không? Cũng sắp chứa không nổi rồi mà còn gọi thêm, nhanh chóng đào đất đi!'
Hòa Ngọc chết tiệt.
Lại biến gã thành người đào đất.
Đường hầm của phó bản này cũng không dễ đào bằng phó bản trước, ở phó bản trước bọn Eugene đều có thể sử dụng trang bị, đều là cao thủ nên đào lên rất nhanh, còn phó bản này có gì? Một đám phế vật!
Ngay cả con trâu nghé là gã, rốt cuộc cũng không phải rất thuận tiện.
Eugene nhìn gã, ánh mắt sùng bái: 'Cách Đới, Hòa Ngọc từng nói, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060526/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.