Cậu ấy đã sắp khóc tới nơi, cục đá bên cạnh kia còn đang không ngừng lải nhải nói với người ở trong đó vô cùng hung hiểm, nói Tướng quân Côn Hồi khó đối phó như thế nào...
Quả thật càng nghe lại càng tuyệt vọng!
Eugene và Vạn Nhân Trảm cũng rất tuyệt vọng. Dây Xích bị đưa đến cửa máy nghiền lại càng tuyệt vọng hơn.
Nửa người của gã đều đã vỡ nát ở cửa cỗ máy, máy nghiền này cũng không biết là làm từ thứ gì, đặt trên cái cửa cũng có thể cảm nhận được sự lôi kéo, tuyệt vọng.
Dù cho gã là Dây Xích vô cùng chắc chắn, nhưng cái máy nghiền này vẫn có thể nghiền nát gã!
Bản năng cầu sinh khiến gã quát ầm lên...
"Hoà Ngọc! Cứu tôi!"
"Không phải cậu nói muốn vào cùng một cái phó bản với tôi sao? Cậu cứu tôi thì cậu muốn làm gì cũng được!"
Dây Xích này là Thành Chiêu.
Lúc ở trạm trung gian Hoà Ngọc đã từng nói, muốn vào cùng một phó bản với Thành Chiêu.
Thành Chiêu tuyệt vọng, mặc dù gã gọi Hoà Ngọc cứu mạng, nhưng cũng không tin Hoà Ngọc thật sự có thể cứu gã. Chỉ sợ gã sẽ thật sự chết ở chỗ này...
Chết oan vô cùng.
Cũng không phải là năng lực chiến đấu của gã không giỏi, cũng không phải là gã ngu ngốc, mà là quy tắc của phó bản này hại gã!
Thực lực của gã bị hạn chế, lại bị bắt, căn bản không phản kháng được.
Cho dù có biến thành một cây dao, thì bây giờ gã cũng chỉ có thể giãy dụa một hai cái, nhưng mà, gã vậy mà biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060479/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.