Bình luận nổi lên.
"Mẹ kiếp, quả nhiên là như vậy, chỉ cần lúc gặp không g**t ch*t Hòa Ngọc ngay thì sẽ không giết được cậu ta nữa, một khi nghe cậu ta nói là tuyệt đối không giết được cậu ta."
"Xem trận tranh tài này giống như đang xem một trăm lý do không được giết tôi, Hòa Ngọc thực sự rất mạnh."
"Đợi đã, không đúng, lời hứa của Hòa Ngọc đối với anh ta không đúng, cậu ta nói là trước khi thời gian đếm ngược trên đầu cậu ta kết thúc, không nói là hoàn thành trước khi thời gian đếm ngược của Eugene kết thúc."
"Chết tiệt, đúng là có bẫy ngôn từ."
"Chắc là không có sao đâu. Dù sao thời gian đếm ngược của Eugene dài hơn Hòa Ngọc. Cậu ta là người có thời gian đếm ngược ít nhất trong cả cuộc thi, chỉ cần hoàn thành trước khi thời gian của cậu ta kết thúc thì Eugene vẫn bình an vô sự."
Hai người rời khỏi khu vực chơi game. Bên ngoài vẫn còn những người đó, xung quanh gian hàng rất náo nhiệt, khi nhìn thấy hai người đi ra, chủ quán hai mắt sáng lên, trên mặt tràn đầy nụ cười nịnh nọt: "Cậu chủ, chơi có vui không?"
Gương mặt Hòa Ngọc không đối sắc: "Chẳng ra làm sao cả."
Chủ quán: "..." A, cái này...
Lâm vội vàng tiến lên và đưa chiếc áo Hàn Băng thú của Hòa Ngọc cho cậu, ông ta và chủ quán vừa nghiên cứu nó, chắc chắn nó tốt hơn tất cả những bộ quần áo trang bị phòng ngự cao cấp đắt tiền mà họ từng thấy. Có người am hiểu thậm chí còn nói, con thú có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5056160/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.