Hòa Ngọc nhíu mày: "Mày nói mày trốn ở thị trấn quỷ rất lâu mới bị bắt, vậy vì sao mày lại không rời khỏi thị trấn quỷ?"
Quỷ là điểm thu hút khách du lịch của thị trấn này, nhưng rời khỏi nơi đây, trời cao biển rộng, cho dù có nguy hiểm thì cũng tốt hơn nhiều so với ở đây.
Vậy tại sao những con quỷ đó lại không rời đi?
Bóng ma nghe vậy, tủi thân nói: "Sao lại không muốn rời đi chứ, căn bản là chúng tôi không thể rời đi."
Hòa Ngọc và Eugene cau mày, Eugene hỏi: "Sao lại không thể rời đi?"
Bóng đen: "Tôi cũng không biết, tôi đã thử rất nhiều lần nhưng không tài nào thoát ra được. Anh cả của chúng tôi nói thị trấn quỷ bị người ta phong tỏa, chuyên môn dùng để phòng bị những con quỷ như chúng tôi rời đi."
Eugene nhăn mặt lại. Đây thực sự là một đầu mối quan trọng. Nó liên quan đến việc rời đi, vậy chắc nó cũng liên quan đến bí mật lớn nhất mà họ muốn tìm kiếm.
Hòa Ngọc nhướng mày: "Anh cả của chúng mày? Những con quỷ như chúng mày còn có anh cả hả?"
Quỷ: "..." Nó yếu ớt nói: "Cậu nghe lầm rồi."
Eugene lại dùng máy cưa điện uy h**p, bóng đen hét lên: "Anh giết tôi đi, các người giết tôi đi, tôi không nói cái gì hết, tôi là một con quỷ có khí phách, tôi muốn trung thành với anh cả, tôi..."
Nó còn chưa nói hết những lời đầy khí phách của mình thì Hòa Ngọc và Eugene đã quay người đi, không để ý đến nó.
Quỷ: "..." Hai người này không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5056158/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.