Hòa Ngọc chau mày, cẩn thận quan sát sắc mặt của Vạn Nhân Trảm.
Vạn Nhân Trảm gào lên: "Mày phải tin tao, hai ta tách nhau ra chưa được bao lâu cả, làm sao tao có đủ thời gian để giết Seattle được, hơn nữa làm sao tao biết Seattle đang ở đâu." Hòa Ngọc vẫn còn hơi do dự.
Vạn Nhân Trảm tiếp tục lải nhải: "Mày không nghi ngờ Đoàn Vu Thần sao, tại sao anh ta lại phải đổ tội cho tao, tại sao phải bắt cao thủ ra ngoài, năng lực chiến đấu của anh ta không tốt nên vội g**t ch*t cao thủ à." Càng nghĩ càng cảm thấy đúng là như vậy, khả năng Đoàn Vu Thần là nội gián là sáu mươi phần trăm. Nếu như Quỳnh không phải nội gián thì một trăm phần trăm Đoàn Vu Thần chính là nội gián.
Cuối cùng Hòa Ngọc cũng đã rõ, cậu hít sâu một hơi: "Thật ra tôi cũng nghi ngờ Đoàn Vu Thần và tin tưởng anh, cho nên vừa rồi tôi mới nói thật lòng để anh biết Đoàn Vu Thần muốn đổ tội cho anh."
Nguyên văn câu vừa rồi của Hòa Ngọc chính là: Quỳnh không phải nội gián, Đoàn Vu Thần muốn đổ tội cho gã.
Vạn Nhân Trảm thở phào, lau mồ hôi trên trán đi: "Vẫn chưa ngốc đến mức đổ oan cho ông đây, nếu không loại Quỳnh xong loại tao, lúc đó Đoàn Vu Thần có thể g**t ch*t mày ngay."
Hòa Ngọc vuốt cằm, gương mặt trầm tư lẩm bẩm một mình: "Đoàn Vu Thần muốn ép Seattle đi, đổ tội cho Early, cũng đúng, Harvey nói ba người họ có cách thức liên hệ với nhau, vậy thì không chỉ Early
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5056070/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.