Trảm Đặc cũng thoát ra được rồi, có suy nghĩ giống như Vạn Nhân Trảm, hét lên: "Hòa Ngọc!"
Hòa Ngọc gật đầu, nói: "Trảm Đặc sang, Vạn Nhân Trảm ra tay."
Vị trí đứng của ba người họ là Trảm Đặc ở giữa, Vạn Nhân Trảm ở phía trước, sự sắp xếp này của Hòa Ngọc cũng là hợp lý nhất. Đại thụ đang tấn công bọn họ, năng lượng mãnh liệt ở xung quanh. Hòa Ngọc bình tĩnh hấp thu năng lượng, chuyển vào trong cơ thể của Trảm Đặc, năng lượng to lớn dường như sắp làm nổ Trảm Đặc.
Trảm Đặc: "f*ck, cũng đau quá rồi đấy!" Vừa kêu đau, anh ta vừa tấn công Vạn Nhân Trảm.
Mà Vạn Nhân Trảm ngay lúc Trảm Đặc tấn công gã thì gã đang đứng trước bọn họ, khua mạnh cái rìu về phía đại thụ... Mây gió thay đổi, bầu trời mất đi màu sắc. Gió mạnh thổi bay ngọn cỏ ở xung quanh, đại thụ cũng cảm giác có điều gì không đúng, theo bản năng mà ngăn lại!
Rễ cây xếp chồng, cành cây chồng lên nhau, ngăn cản hướng rìu của Vạn Nhân Trảm. Nhưng, rìu có xu thế càng mạnh mẽ hơn.
Ầm ầm ầm - Chiếc rìu lớn như sóng to gió lớn chém vào rễ cây, cành cây xếp chồng lên nhau, cùng với tiếng nổ lớn ầm ầm nứt ra, mặt đất hỗn độn, đại thụ rít lên rồi rút rễ cây và cành cây bị chém đứt về, màu xanh biếc cũng hơi thay đổi. Vạn Nhân Trảm lại được tiếp năng lượng thêm một lần nữa, không thể không nói, cảm giác này thật sự quá tốt. Gã giơ rìu lên, chuẩn bị tấn công thêm một nhát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5056062/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.