"Thật không? Thật không?!" nam tử trung niên kích động hỏi lại. 
"Thật đó lão gia, cây gỗ tử đàn này tất cả đều trưởng thành, văn lý đẹp đẽ là khối gỗ tốt thượng đẳng!" Lão Hán hưng phấn la lên: "Lão gia, lần này chúng ta kiếm lại gấp mười mấy lần đó!" 
Lời này của lão hán vừa thốt ra, cả hội cược gỗ sôi trào. 
"Lấy số, lấy số, ta cũng cần mua gỗ này!" 
"Ta cũng muốn lấy số!" 
Tô Khả Phương thấy mọi người chen chúc như ong vỡ tổ chạy về bàn nhỏ bên tay trái, trong lòng thoáng nghi ngờ, nhưng ngay sau đó phản ứng kịp, thì ra là cược gỗ cũng phải xếp hàng lấy số. 
"Hạng phu nhân, muốn lấy số không?" phu xe của Liễu gia hỏi. 
Tô Khả Phương suy nghĩ một chút, nói: "Được, ngươi giúp ta lấy số, thuận tiện giúp ta hỏi thăm xem có ai muốn tìm sư phó cược gỗ hay không." 
Cược gỗ là thứ yếu, nàng là vì cả gốc cây gỗ hắc tử đàn kia mà tới. 
Ở nơi này gỗ tử đàn đã khó tìm nhưng hắc tử đàn lại càng khó hơn. 
Phu xe đi lấy số, Tô Khả Phương đứng ở dưới gốc cây đại bang, đang suy nghĩ trên người mình không mang nhiều tiền, hay là phải đợi Hạng Tử nhuận tới rồi hãy cược, đột nhiên nghe được tiếng gào thét tức giận—— 
"Tiểu bất điểm!" 
Nghe giọng nói, Tô Khả Phương phản xạ la lên: "Sư phụ!" 
La xong, nàng khiếp sợ nhìn mấy cách đó mấy thước có một vị chừng hai mươi tuổi, mặc một thân trường bào vàng nhạt, là một nam tử trẻ tuổi thanh dật, trong đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591573/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.