Hỏi qua Lý Trì, biết không phải hắn nhờ cai ngục chiếu cố Tô Đại Tráng, Tô Khả Phương liền đoán Lâm Chiêu Hoành, nghĩ tới Lâm Chiêu Hoành dĩ nhiên là nghĩ tới... Tô Khả Phương lắc đầu, không cho phép mình tiếp tục nghĩ.
Hai ngày sau, cơ thể Tô Bằng khôi phục không sai biệt lắm vì ông không yên lòng việc đồng áng, hai cha con vội vã về thôn.
Tô Khả Phương bất đắc dĩ, đành phải nói với Lý Trì một tiếng rồi rời đi.
Lư Thị và mọi người thấy hai cha con bình an trở về, cảm ơn trời đất một phen rồi thi nhau mắng Tô Đại Tráng tâm địa độc ác.
Mắng Tô Đại Tráng xong, Giả Thị oán hận nói đến Tô Đào: "Tô Đào thật không biết xấu hổ, đáng đời nàng ta, vì Tô Đại Tráng chuyện ác độc gì cũng dám làm, cuối cùng đến ngay cả nương Tô Đại Tráng cũng phỉ nhổ nàng ta, đây chính là báo ứng!"
Nói đến Tô Đào, Lư Thị ngược lại không đành lòng thở dài: "Tô Đào thật ra là một cô nương tốt bị Tô Đại Tráng làm hỏng cả đời, giờ ngay cả nương Tô Đại Tráng cũng không coi nàng ta ra gì, bảo sao nàng ta muốn nhảy sông tự tử."
Tô Khả Phương nhướn mày: "Nhảy sông?"
"Đúng vậy." Lư Thị buồn bã gật đầu: "Chính là hôm con đến huyện thành tìm cha con, Tô Đào đi tìm Đại Tráng thì bị nương Đại Tráng nguyền rủa còn cầm chổi đánh đuổi, mắng nàng ta đồi phong bại tục, không cần mặt mũi gì đó, tóm lại mắng rất khó nghe, còn nói nhi tử của bà ta thấy nàng ta ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591446/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.