"Có!" Thiếu niên cắn răng từ trong ngực móc ra ngân phiếu 200 lượng đập vào mặt Hạng Tử Nhuận, tức giận nói: "Đệ nói sai rồi, kiếp trước đệ không những đào mộ tổ tiên nhà huynh, mà còn ngủ với nương tử huynh."
Hai ngón tay Hạng Tử Nhuận duỗi ra, vững vàng kẹp lấy tờ ngân phiếu, cùng lúc đó, một cái ám khí không hề báo trước từ ống tay áo bay ra vọt về hướng thiếu niên.
"Hạng Tử Nhuận, đừng tưởng rằng huynh là sư huynh thì đệ phải nhường huynh." Thiếu niên chật vật đón được ám khí, vô cùng thất bại gầm lên.
"Không cần đệ nhường, đánh thắng được ta thì cứ việc phóng ngựa lại đây!" Hạng Tử Nhuận khinh miệt liếc nhìn hắn.
Thiếu niên bị tức không có chỗ xả giận đầy ức chế, bỗng dưng, hắn biến sắc, trầm giọng nói: "Có người!"
Hạng Tử Nhuận sớm nhận ra tiếng bước chân dồn dập quen thuộc, khóe môi khẽ cong lên, nói: "Phía sau động có đường xuống núi!"
Thiếu niên đang muốn phát tác, đột nhiên liếc về đôi môi như ẩn như hiện ý cười, đôi mắt cười đào hoa nhanh chóng xoay chuyển: "Cmn sư huynh, thái độ huynh như vậy, chẳng lẽ người tới là tiểu tình nhân của của huynh sao?"
"Đệ có thể lăn!" Nghe được tiếng bước chân Tô Khả Phương đã ở cửa hang, Hạng Tự Nhuận bén nhọn quét liếc thiếu niên.
"Đi, được, đệ biến, đệ cút ngay!" Thiếu niên bị bức bách trước dâm uy, phẫn nộ nói: "Đệ đã nhìn thấu huynh rồi, đồ muộn tao, đồ thấy sắc vong ơn, bội tình bạc nghĩa."
Tô Khả Phương xông vào thạch động, Hạng Tử Nhuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien-mat-mat/1591422/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.