"Ba mẹ, con muốn xuất viện luôn được không ? Con muốn gặp anh Phong , con nhớ anh ấy " Đường Khiết giọng mềm yếu giương ánh mắt long lanh về phía ba mẹ
Ba mẹ nhìn nhau suy ngẫm một lúc , vẻ mặt hơi suy tư rồi mới cất lên . " Con mới tỉnh lại , chưa thể xuất viện được đâu . Bác sĩ có nói con phải ở lại 1 tuần khi con tỉnh lại đế theo dõi thêm . Nếu không có việc gì thì con mới có thế xuất viện được. Con gái ngoan , cố gắng thêm 1 tuần thì con sẽ được xuất viện gặp anh Phong của con nha "
Đường Khiết nghe mẹ nói vậy thì ngoan ngoãn gật đầu. Thức ăn trên tay cô cũng đã ăn xong ." Vậy con ra ngoài đi dạo được không ạ , trong này ngột ngạt quá con khó chịu "
" Được được, để ba mẹ đi dạo cùng con "
....
Sáng hôm sau
"Dì Lưu, con về nhà thăm ba mẹ nên dì không cần nấu cơm trưa cho con đâu ạ " Cô ngồi trên bàn ăn, hướng ánh mắt về phía dì ấy
"Được, Thiếu phu nhân đi đường nhớ chú ý an toàn " Dì ấy cười hiền từ, mắt nhẹ nhàng nhìn cô mà trả lời
Rồi cô tập trung cho hết bữa ăn sáng . Sau đó cô thay bộ đồ trên người ra chuẩn bị xong xuôi ,cô đi ra ngoài cùng tài xế nhà mình .
30 phút sau
" Thiếu phu nhân, đã đến nơi rồi " Quản gia nhẹ nhàng cất tiếng, mặt hơi nghiêng về phía cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tong-xin-anh-buong-tha-cho-toi-/3651605/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.