Tích ~ Tích ~ tích
Tiếng máy đo nhịp tim cứ đều đặn mà kêu lên, mẹ của Đường Khiết cùng gia đình họ luôn ở trong phòng mà túc trực và trông ngóng từng ngày đứa con gái của mình sẽ tỉnh lại. Từ ngày con bé cử động các ngón tay đến nay cũng đã trôi qua 2 tuần rồi .
Rồi ngày Đường Khiết tỉnh lại cũng đến, do mới tỉnh lại nên đầu óc chưa được tỉnh táo hẳn do cô mới tỉnh dậy sau mấy năm hôn mê sâu trên giường bệnh .
"Ba ~~ mẹ ~ hai người khỏe chứ" Cô cất tiếng nhẹ nhàng mà nói với họ
"Anh ơi, con gái ... con gái chúng ta tỉnh rồi , nó cuối cùng cũng tỉnh rồi " Mẹ Đường Khiết vui đến nỗi phải lay lay tay chồng của mình vì quá hạnh phúc
Bị vợ lay anh cũng cảm thấy bất lực luôn á trời.." Thôi được rồi, anh nghe thấy con bé gọi rồi mà vợ. Em đừng lay anh nữa anh chóng mặt quá à "
Nhìn thấy ba mẹ hạnh phúc vậy, Đường Khiết cười nhẹ nhìn họ .
Ba mẹ Đường Khiết vui mừng cười nhẹ nhàng phúc hậu rồi đáp lời con gái mình .
"Ba mẹ khỏe re à , con không thấy hả . Nhưng giờ con tỉnh rồi ba mẹ càng khỏe hơn nè haha..." Cả hai người cùng đồng thanh nói, giọng điệu có chút trêu chọc con gái mình
" Con muốn ăn gì không để mẹ mua cho con, còn anh đi ra ngoài gọi bác sĩ vào đây đi " Mẹ Đường Khiết liếc nhìn chồng mình
"Con muốn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tong-xin-anh-buong-tha-cho-toi-/3651211/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.