Anh vừa bước vào thì đập vào mắt anh đầu tiên là bóng dáng nhỏ bé của cô đang bị trói ở chiếc ghế cách đó khoảng chục bước chân . Nhìn thấy có vẻ cô không bị chúng làm gì cả , lòng anh nhẹ nhõm hẳn . Rồi anh nhìn mấy tên đàn ông kia , sao lại nằm hết dưới đất vậy cơ thể thì như mới bị ai đó đánh . Cơ thể bọn chúng toàn vết thương bầm dập, nhưng đó không phải điều anh quan tâm . Điều anh quan tâm tới bây giờ là cô , liệu cô ấy có bị sao không. Anh bước từng bước tới gần phía cô, khuôn mặt không biểu cảm nhưng trong lòng rất lo lắng cho cô .
"Cô không sao chứ, bọn chúng có làm gì cô không " Anh nói với giọng lạnh nhạt, không để nộ biểu cảm gì
Cô nhìn anh, ánh mắt có phần vô hồn khuôn mặt chứa đựng đầy sự sợ hãi mà nhìn anh. Cơ thể cô run lên rồi từng hồi , ánh mắt cô ươn ướt như sắp khóc .
" Tôi sợ lắm huhuhuhu ... bọn chúng ... bọn chúng muốn đụng chạm tới cơ thể tôi ... huhuhu .... tôi sợ lắm " Cô nhìn anh, nước mắt thì không ngừng tuôn rơi
Anh nhìn cô khóc mà lòng đau như ngàn kim châm vào tim anh vậy . Do dự mấy giây thì anh mới tiến lại phía cô , đầu tiên là cởi trói cho cô trước rồi anh ôm lấy cô vào lòng .
" Không sao rồi, có tôi ở đây rồi cô không cần sợ gì cả " Anh nhẹ nhàng vỗ về, an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tong-xin-anh-buong-tha-cho-toi-/3651205/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.