Nó và Bi chơi đồ ăn, Nói về Bi làm chồng nó còn vợ, chồng đi làm vợ ở nhà nấu cơm chờ, nó liền ý (sai gì sai sai)
Bé và Đô chơi trò bác sĩ, Đô sợ Bé khóc nên nhường cô làm bác sĩ cho cậu bé bệnh nhân.
Cứ như thế thì vui vẻ chơi với từ sáng đến trưa, bà ngoại trừ đôi khi đi xem nó và vào nhà làm việc.
- Bi ơi. Bỗng có một phụ nữ gọi tên là Bi.
-Dạ-. Nhận được một mình cậu bé trả lời bằng tiếng Anh.
Nghe tiếng con trai trong ngôi nhà nhỏ Mai (mẹ của Bi) liền nhau vào.
-Con chào cô.Nhưng nó trông nom Mai, bà ngoại đã bị dặn nếu ai đó vào nhà phải chào hỏi.
Mai thấy Bi và hai đứa nhóc kia đang chơi cùng nó, hơi sững người "Thì ra là con gái mà thằng quý tử nhà mình hai ngày nay chịu ra ngoài chơi", Bi rất ít ra ngoài cũng giống như nó ít boy cũng chịu đựng với Bé và Đô. Cơ mà suy nghĩ lớn nhất hiện tại của Mai là "TRời ơi! Con nhà ai dễ thương lắm chứ?" empty with an idea to tarantie out of the first start of the "Nuôi cá con" nhưng chỉ có dám nghĩ không làm.
- Oa! Bé con, con dễ thương quá, con tên gì. Mai vừa không chỉ là khuôn mặt của nó.
- Cậu ấy tên Băng Băng đó cô. Cậu ấy bằng tuổi con, cậu ấy có thể dễ thương lắm Không Cô. Một tràng 'cậu ấy' thoát khỏi miệng Bé
-Đúng vậy Băng Băng rất dễ thương, đúng rồi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tinh/2146029/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.