Thanh Ý nhìn chằm chằm vào bà Dục bằng con mắt đầy kinh ngạc và thán phục.
Không ngờ một người được coi là nhân từ với khuôn mặt phúc hậu luôn đi làm từ thiện nhưng đằng sau đấy lại là một kẻ mưu mô đầy xảo quyệt đến đáng sợ.
Hai người phụ nữ thâm độc nhìn nhau rồi cười đắc ý.
Bên phía Âu Thiếu, sau khi nghe những lời nhắc tới em gái, Vô Ưu trong lòng lại trỗi lên nỗi sợ hãi không nguôi.
Ba mất, mẹ cũng mất rồi. Đứa em gái này là người thân duy nhất của cô, cho dù phải đánh đổi cả mạng sống thì cô cũng nhất định phải bảo vệ em gái đến cùng.
"Em thì bệnh còn chị thì không kiếm nổi một cái nghề đoàng hoàng để làm, dấn thân vào làm gái. Em có thấy nhục nhã không? Vô Ưu?"
Âu Thiếu nhìn cô nói với giọng chất vấn.
Vô Ưu lạnh giọng đáp ngay.
"Anh thì biết cái gì?"
Cô đi đến bước đường cùng này không phải tại mẹ anh sao?
Âu Thiếu nhíu mày, xem ra Vô Ưu vẫn còn rất cứng đầu, suy nghĩ một lúc anh vẫn cái chiêu trò đấy, muốn dùng nhược điểm đánh thẳng vào cô.
"Đúng là tôi không biết cái gì hết nhưng còn hơn là ai đấy vì tiền mà bất chấp tất cả, kể cả bán thân..."
Vô Ưu "hừ" lạnh một tiếng rồi quay đi.
Thấy thái độ vẫn không chịu khuất phục ấy, anh cười nhẹ tiếp tục nói:
"Sẽ thế nào nếu như nó biết người chị đáng kính lại đi làm gái để có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu-trong-anh/2759594/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.