“Thiếu Thiếu, anh cứ để cô ta ở dưới như vậy. Nhỡ cô ta chết thì sao?”
Thanh Ý đứng phía trên lầu nhìn qua cửa sổ.
“Em đang lo cho cô ta à?”
“Em không có, chỉ sợ cô ta chết lúc này thì quá dễ dàng rồi.”
“Em không cần lo, cô ta không chết được đâu. So với những việc độc ác mà cô ta làm, trừng phạt thế này vẫn còn nhẹ đấy.”
Rồi cả hai dẫn nhau rời đi, để lại hình ảnh một cô gái nhỏ bé đang ngâm mình dưới nước lạnh, run rẩy đến đáng thương.
Một tiếng trôi qua.
Âu Thiếu không hiểu sao, ngồi làm mà lòng cứ bồn chồn, cảm giác toàn thân như ngồi trên đống lửa thấp thỏm lo lắng về một vấn đề nào đấy không có lời giải đáp.
Anh đứng bật dậy đi về hướng cửa sổ ngó ra xem thì vẫn thấy Vô Ưu ngâm trong nước lạnh bể bơi, anh nhíu mày thầm nghĩ tự hỏi chính mình.
“Sao lại nghĩ đến cô ta?”
Bất ngờ đôi lông mày Âu Thiếu chau lại, nét mặt căng như dây đàn rồi lập tức vội chạy ra ngoài.
Vô Ưu dần dần mất đi ý thức, đôi mắt lim dim muốn nhắm nghiền lại, cơ thể không thể chịu đựng được nữa mà buông thõng mặc cho số phận định đoạt. Cô chìm xuống hồ bơi, nước lạnh thấu xương làm sao lạnh bằng trái tim băng giá của lòng người.
Trong cơn mưa tầm tã, Âu Thiếu lao mình xuống bể bơi, không một chút do dự mà kéo Vô Ưu vào lòng rồi đưa cô lên bờ.
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu-trong-anh/2680303/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.