Khoé miệng Âu Thiếu mâp máy, từng câu từng chữ nói ra vô cùng khó khăn.
“Chúng ta …Không…thể…Bắt đầu lại được ư?”
Vô Ưu không trả lời ngay, gương mặt lạnh tanh đi về phía trước, cầm tay nắm mở cửa, thái độ như muốn mời anh rời khỏi.
Ánh mắt đầy dứt khoát “Âu Thiếu, những gì tôi nói anh đã quên hết rồi sao? Anh sẽ vĩnh viễn không bao giờ còn cơ hội nào nữa. Trừ khi tôi chết. Còn bây giờ thì mời anh cút ra khỏi đây.”
Âu Thiếu gượng cười chua chát không đáp lại lời của Vô Ưu, ánh mắt đột nhiên dừng lại nhìn vào chỗ nào đấy của người đối diện, trong lòng lại dấy lên một tia hi vọng.
“Hình xăm đó… em vẫn chưa xoá ư?”
Vô Ưu nhướng mày, cô biết anh đang nói đến cái hình xăm gì. Đó chính là cái tên Dục Âu Thiếu mà tự tay anh khắc lên. Cô nhìn xuống, hoá ra do lúc nãy vì quá vội mà đánh kem che xăm không kỹ lưỡng, dẫn đến mồ hôi chảy xuống làm dần lộ ra cái tên.
Cô lập tức lấy tay che lại. Truyện Xuyên Không
“Anh yên tâm, Tôi quay về đây là để xoá nó đây. Tôi một chút hay một tý cũng không bao giờ muốn liên quan đến anh.”
“Được …anh đi.”
“Không sao, như vậy cũng đủ rồi.” Âu Thiếu thầm nghĩ trong lòng, anh chợt khẽ cười làm Vô Ưu khó hiểu nhưng cô cũng chẳng hỏi thêm.
Âu Thiếu lặnh lẽ, chậm rãi bước từng bước nặng nhọc ra phía cửa, đi đến chỗ Vô Ưu thì anh dừng lại, liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu-trong-anh/2680280/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.