Lâm Trĩ nhoẻn cười khó coi “Thiếu Tổng, không ấy chúng ta gọi nhầm số thì sao? Để tôi gọi lại.”
Loay hoay một lúc, cuối cùng là một giọng nói của người phụ nữ vang lên “Thuê bao quý khách vừa gọi, hiện tại không liên lạc được, vui lòng gọi lại sau tút tút tút…”
Lâm Trĩ nhìn Âu Thiếu khó nói: “Chặn…Chặn luôn rồi.”
“Ra ngoài làm việc của mình đi.” Âu Thiếu đáp lại không cảm xúc.
Vốn đã biết câu trả lời nhưng vẫn cố chấp đánh cược một lần, để rồi sự thật vả vào mặt anh một cách quá đau đớn.
Lầm Trĩ cũng không dám ở lại thêm, hắn biết tâm trạng của Âu Thiếu lúc này đang bất ổn, tốt nhất cứ để anh ở lại một mình cho yên tĩnh.
“Vậy tôi ra ngoài, Thiếu Tổng cần gì thì cứ gọi cho tôi một tiếng.”
Dứt lời, Lâm Trĩ cũng xoay người đi ra, cánh cửa dần khép lại.
Âu Thiếu quay lưng đi, ánh mắt đen láy buồn sâu thăm thẳm cứ nhìn ra ngoài cửa sổ giống như một cái hố đen không đấy.
Một giọt lệ bỗng trào ra từ khoé mắt, đôi mắt đỏ hoe cùng với những dòng ký ức giữa anh và Vô Ưu đã từng trải qua hiện lên.
Cũng không thể trách Vô Ưu được. Đằng sau sự tuyệt tình ấy chính là tuyệt vọng. Đằng sau tuyệt vọng lại là vô số lần thất vọng. Đằng sau những thất vọng là những tổn thương không thể xoá bỏ. Không cho cô ấy một cuộc sống tốt đã đành đến tình cảm cũng không. Và tệ nhất vẫn là sự tử tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu-trong-anh/2680278/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.