Lúc này tại biệt thự nhà Alip.
“Em để hai người họ rời đi dễ dàng như vậy sao? Sao lại không gọi điện cho anh.”
“Lúc đấy em sợ anh đang bàn chuyện đối tác nên không dám gọi.”
Bất ngờ một cú búng trán làm Vô Ưu giật mình kêu đau “Á!”
“Cô gái ngốc này, chỉ cần là em, thì cho dù ở đâu đi chăng nữa, anh vẫn sẽ nghe điện thoại của em.”
Giọng nói ấm áp và cử chỉ dịu dàng đã khiến Vô Ưu không thể không rung động, cô bĩu môi lấy tay xoa xoa trán nơi bị Alip búng vào mà phụng phịu.
“Đáng ghét, đau đấy.”
Alip nghe thấy thì khẽ bật cười như đang trêu chọc.
“Ha ha!.”
“Anh cười cái gì?”
“Vô Ưu, em biết không? Em thật sự rất đáng yêu.”
Những lời mật ngọt phát ra từ miệng Alip làm Vô Ưu không khỏi bất ngờ, từ trước tới giờ có bao giờ thấy hắn thả thính như thế này đâu?
Vô Ưu né tránh, hai má ửng hồng, giọng nói lắp bắp muốn đánh trống lảng.
“Anh…Anh đói chưa? Chúng ta đi ăn được không? Em đói rồi.”
“Được.”
Alip biết Vô Ưu né tránh, nhưng vẫn nguyện ý chiều theo ý cô, kể cả bây giờ cô muốn trả thù ai hay giết ai đi chăng nữa thì người đầu tiên đứng ra, chắc chắn là Alip.
Càng tiếp xúc thì càng cảm thấy Vô Ưu thật đáng yêu.
Đôi mắt màu xanh cứ dõi theo bóng lưng của Vô Ưu. Trong đầu lại đột nhiên nhớ ra cái lần gặp đầu tiên giữa hắn vào cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu-trong-anh/2680269/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.