Yến Quân Tầm ném cây gậy thép đi, giẫm lên những mảnh thủy tinh rơi vãi đầy đất rồi kéo cửa xe đối phương. Kính chắn gió trên xe đã vỡ tan tành, bên trong không có ai cả. Tiếng kêu cứu của hệ thống xe tải ngày một nhỏ, sau cùng biến thành âm điện từ “tít—”.
Đối phương không hề có ở đây.
Yến Quân Tầm thô bạo kéo cái túi trong xe ra, bên trong là một xấp giấy in, tất cả đều viết dòng chữ “Tới chơi trò chơi đi.” Cậu nắm chặt tờ giấy, trông thấy một món đồ chơi bằng bông đang nghiêng đầu mỉm cười ngồi trên ghế cạnh ghế lái. Đối phương như là biết vảy ngược của Yến Quân Tầm ở đâu, hắn còn đeo một cặp kính mắt cho con thú bông ấy, cho nó mặc đồ giống dáng vẻ của Hoắc Khánh Quân lúc chụp tấm ảnh gia đình kia. Tiếng “tít” của hệ thống xe tải đột nhiên im bặt, tự động biến đổi thành giọng nói. (duongtuukhanhvn.wordpress.com)
“Tao rất muốn gặp mày, tao muốn lắm… A, tao biết mày, tao đã biết mày từ lâu rồi,” đối phương xích lại gần máy ghi âm, nhấn từng lời một, “mày là con của nữ thần.” (duongtuukhanhvn.wordpress.com)
Gã có hơi mỉa mai, lại lùi xa khỏi máy ghi âm. Yến Quân Tầm nghe tiếng gã đi đi lại lại, gã mang giày da, lúc giẫm lên sàn nhà có tiếng vang. Dường như gã cũng biết Yến Quân Tầm sẽ không bỏ sót chi tiết nào cả, thế là lại đứng lại trước thiết bị nhẹ chân nhảy vài điệu thiết hài.
“Khỏi cần cố tìm tao qua ghi âm làm gì, mày không làm được đâu.” Đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038856/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.