Yến Quân Tầm không muốn bị camera theo dõi, cậu vứt rác, dợm bước bỏ đi. Máy liên lạc ID lại vang lên, Yến Quân Tầm những muốn vứt đi cho rồi nhưng lại nhịn được. Cậu nhấc máy, lời ít ý nhiều: “Nói đi.”
“Tốt nhất cậu nên bỏ chỗ này đi,” Tô Hạc Đình vừa mới dậy, cậu ta vừa gõ lên màn hình vừa ngáp một cái, “có một gã điên đang để ý đến cậu đấy.”
“Gã ở đâu?” lúc ra khỏi cửa hàng Yến Quân Tầm lại nhìn camera thêm lần nữa, “đừng có cho gã đụng vào hệ thống của tôi!”
“Cậu nóng thế,” Tô Hạc Đình dài giọng, nhìn những số liệu đang vội vã lướt qua trước mặt, “cơ mà tôi phải nói cậu hay, gã ta không chỉ đụng chạm đến hệ thống của cậu thôi đâu, còn định thâm nhập vào nữa đấy.”
Mặt trời đã nhô cao trên những cụm cao ốc, ánh nắng cũng xua bớt được chút mịt mù. Người trên đường đã dần đông đúc hơn, phần lớn bọn họ đều có vẻ vội vã cho kịp giờ làm. Âm báo từ máy liên lạc trên những người khác nhau vang lên, vô số màn hình lóe sáng trong đám người mặc âu phục đi giày da. Cả khu Đình Bạc cứ như đã được ấn một nút “Phát”, trong nháy mắt mọi người bắt đầu chuyển động, khác hoàn toàn với vẻ yên tĩnh mới vừa mười mấy phút trước.
“Tôi không tìm ra được chỗ của gã, gã ta náu mình rất kín.” Tô Hạc Đình nói như phát thanh viên trên truyền hình, “Tôi chỉ có thể nhắc cậu một câu, hệ thống khu vực ở Đình Bạc rất vớ vẩn, gã ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038855/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.