Yến Quân Tầm hy vọng Thời Sơn Diên có thể ngửi ra dấu vết quan trọng như chó cảnh sát ấy, nhưng mà Thời Sơn Diên không có hứng phối hợp. Hắn chỉ xem xét kỹ lưỡng những tấm ảnh với phong thái như đang đi triển lãm, như kiểu có thể sẵn sàng định giá bất cứ lúc nào.
Phần lớn những bức Lưu Hâm Trình đã chụp là ảnh nạn nhân bị lão xâm hại vào năm 2156. Không giống những bức ảnh cắt ra từ báo trên vách tường chỗ phòng vệ sinh, những tấm này trông nét hơn, chúng ghi lại những đau đớn của nạn nhân từ rất nhiều góc độ. Ở một xó còn có cả ảnh bóng lưng mơ hồ của người bị hại, hẳn là Lưu Hâm Trình chụp lén sau khi ra tù.
Yến Quân Tầm thấy băng dán trên những tấm ảnh đều đã ố vàng, giữa các khe tích đầy tro bụi, trong xó còn có cả mạng nhện.
“Lão ta rất đắc ý vì việc này,” Thời Sơn Diên dùng ngón tay gạt tấm rèm, “lão khoe khoang chiến tích của mình với bất kỳ ai bước vào lãnh địa của lão.”
Yến Quân Tầm cúi người, nhìn những bức hình này chăm chú.
Thời Sơn Diên cũng cúi xuống, hắn hỏi: “Cậu nghĩ ra gì chưa?”
“Hung thủ từng tới đây,” lúc Yến Quân Tầm suy nghĩ thì cậu nói rất chậm, như đang tách rời tất cả thông tin để giải đề, “sự hiện diện của tên đó ở đây rất mãnh liệt.”
Cái không hợp lý rõ rệt nhất trong căn phòng này là nơi đây vốn không giống chỗ ở của Lưu Hâm Trình, ở trong gian phòng này dường như hắn chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038839/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.