Hàn Thẩm Quân lại đưa Thanh Trà đến nhà bác sĩ kiểm tra định kì. Hàn Hứa Phong chỉ đành ở nhà một mình, lần này hắn chủ động đề nghị sẽ trông coi Bảo Bảo. “Anh có chắc là mình sẽ ở chung được với nó không?” “Chắc chắn, nó dễ thương đến thế mà Hàn Hứa Phong bế Bảo Bảo lên, nhẹ nhàng vút ve bộ lông trắng muốt của nó. Cậu nhìn thấy khẽ rùng mình, câu nói mà hắn vừa thốt ra khiến Hàn Thẩm Quân buồn nôn thật su.
Mà Bảo Bảo này cũng thật là, chẳng cần phân biệt giới tính, chỉ cần đẹp là nó u mê vô tội vạ. Nhìn cái mặt ngờ nghệch của nó nhìn Hàn Hứa Phong xem, còn đâu cái khí chất để vương ngút ngàn của giống mèo Ba Tư nữa chú. “Vậy chúng tôi đi nhé."
Hai người họ vừa rời đi, Hàn Hứa Phong liên bế Bảo Bảo vào nhà, hắn cẩn thận đóng cửa bên ngoài rồi đi vào phòng Thanh Trà. Cũng may là Bảo Bảo chỉ thích chơi ở trong phòng này nên cô mới đồng ý để Hàn Hứa Phong được vào bên trong.
Hắn nằm trên giường, cảm nhận chút mùi hương trên người cô gái nhỏ còn vương lại. Đôi mắt hắn đảo quanh căn phòng một lượt, chỉ có một chiếc giường nhỏ kê sát tường, một bàn màu vẽ và bốn bức tường trắng mà đến cửa sổ cô cũng không thèm mở, rèm cũng che kín.
Bảo Bảo đi lòng vòng trên giường, nó tỏ ra buồn bực vì Hàn Hứa Phong chỉ nằm lì ở đó mà không chơi với nó. Hằn thấy nó cứ đi đi lại lại trước mặt nên hơi phiến, trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/1110323/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.