Hàn Thẩm Quân cuối cùng cũng về, trên tay cậu còn xách theo thức ăn để chuẩn bị cho buổi trưa. "Cậu đi đầu về thế?"
Hàn Hứa Phong đã đứng sẵn trước cửa đợi, hắn nhìn cậu từ đầu xuống chân, ánh mắt dò xét hỏi. Hàn Thẩm Quân thì mặt mày lấm lem, nhìn qua là biết cậu đang rất mệt. “Đi kiếm tiền. Hít mỗi không khí đấu thể tồn tại được hỏi thừa. Cậu quăng cho hắn câu trả lời cộc lốc rồi đi vào bên trong.
Hàn Hứa Phong thấy lạ, buổi sáng còn nghĩ cậu ta đòi tiền ăn ở là để làm khó hắn, ai ngờ là họ bây giờ lại túng thiếu đến mức như vậy. “Cậu kinh doanh bị phá sản à, hay là bị người ta lừa tiến?" Hàn Hứa Phong cứ đi theo sau cậu lãi nhãi. “Liên quan quái gì đến anh."
Thanh Trà nghe thấy tiếng động liền mở cửa ra bên ngoài, thấy Hàn Thẩm Quân đã đi làm về, cô vô cùng mừng rỡ. "Anh về rồi à, có mệt lắm không?"
Cô đi lại gần, tiện tay còn lấy cái khăn vật trên móc treo đồ lau mồ hội cho cậu. Người bên ngoài nhìn vào mà không rõ còn tưởng họ chính là một đôi vợ chồng đấy chứ. “Cậu không có tay à, tự lau đi."
Hàn Hứa Phong đột nhiên nổi cơn ghen, hắn giật mạnh chiếc khăn trên tay Thanh Trà ném xuống bàn. Cô liền quay qua nhìn hắn bằng một ánh mắt đầy chán ghét, dù không nói gì nhưng cũng đủ để hắn hiểu cô thấy hắn phiền toái đến mức nào.
Hàn Thẩm Quân im lặng, cậu vào bên trong bếp nấu đồ ăn. Thanh Trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/1110320/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.