Hạn Triết theo lời của Hạ Thư Yến lái xe đến chỗ Sam Tố bị giam giữ, trên đường đi anh ta khá mệt mỏi và buồn ngủ bởi cũng khuya lắm rồi.
Đường đến đó phải qua một đoạn đèo, đèn đường cũng khá chập chờn. Hạn Triết đưa mắt nhìn về phía kính chiếu hậu, giống như là có một chiếc xe đang bám đuôi anh ta. Khẽ đạp nhẹ chân ga, anh ta muốn thoát đuôi chiếc xe ô tô kia.
Chiếc xe đằng sau cũng tăng tốc, Hạn Triết đạp mạnh ga chạy về phía trước. Lúc đi đến đoạn hẹp nhất của ngọn đèo, anh ta không còn thấy kẻ bám đuôi nữa. Hạn Triết giảm tốc, chân đạp nhẹ thắng để cua góc, nhưng tốc độ của xe vẫn không hề thay đổi.
Cảm thấy có sự bất thường, anh ta liên tục đạp mạnh chân phanh, chiếc xe vẫn tiếp tục lao về phía trước, suýt chút nữa còn đâm vào vách đá bên đường. Hạn Triết cố lái xe về phía trước rồi sử dụng phanh tay của xe, chiếc xe xoay một vòng rồi hất bay ra khỏi đường rơi xuống đèo. Xe nổ tung, bốc cháy giữa khoảng không tạo ra một tiếng động lớn vang dội trong đêm khuya tĩnh mịch.
Ở cách đó không xa, một người đàn ông ngồi trong chiếc xe ô tô khác chứng kiến toàn bộ mọi chuyện. Khuôn mặt hiện lên nụ cười hiểm, hắn lấy điện thoại ra gọi cho một số máy quen thuộc trong danh bạ:
“Chị Thư Yến, mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa.”
…
Ở trong một kho chứa đồ cũ kĩ, sặc mùi ẩm mốc, Sam Tố bị trói vào một góc cột, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/1110305/chuong-108.html