Hàn Thẩm Quân không định bỏ mặc Thanh Trà, hắn do dự một hồi rồi gọi cho Hàn phu nhân. Cái hắn cần biết là tình hình hiện tại, như vậy mới có thể hành động được.
Hàn phu nhân hỏi hắn chuyện Hàn Hứa Phong bị vô sinh, hắn liền thẳng thừng thừa nhận. Bà khỏi phải nói là đau lòng đến mức nào, ban nãy còn nuôi một tia hi vọng chuyện này chỉ là hiểu nhầm.
“Không bàn chuyện đó nữa, con phải mang Thanh Trà đi. Người có giúp được không?”
“Được, ta hứa.”
Hàn phu nhân tắt máy, bà hiểu tính cách của Hàn Hứa Phong, sợ rằng Thanh Trà ở lại đây sớm muộn cũng không giữ được mạng sống. Còn đứa bé trong bụng cô là thế nào? Bà thở dài thườn thượt.
Hàn Thẩm Quân vẫn chưa yên tâm, hắn mặt dày gọi cho Trần Vĩ nhờ sự giúp đỡ của anh. Trần Vĩ nghe hắn nói đầu đuôi mọi chuyện. thêm vào những thông tin anh đã biết sẵn liền đồng ý.
Hai người họ đến trước cổng của Hàn gia, Linh Tuyết mở cửa cho họ vào.
“Hàn phu nhân và bà Năm canh chừng ở cửa bên ngoài phòng sách. Linh Tuyết cùng Hàn Thẩm Quân đi tìm chìa khóa dự phòng, Trần Vĩ đứng đợi ở cổng chính đợi hành động.
Mất rất lâu họ mới tìm ra được chìa khóa, Linh Tuyết nhanh chóng mở cửa căn phòng ngủ. Họ làm rất nhẹ nhàng, tránh kinh động đến Hàn Hứa Phong.
“Tiểu thư.”
Chứng kiến cảnh tượng trước mặt, Linh Tuyết bật khóc lên thanh tiếng. Cô không tưởng tượng ra được Thanh Trà lại bị hành hạ đến mức này.
“Mau giúp tôi tháo dây trói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/1110304/chuong-107.html