“Được, cứ theo kế hoạch của chị đi, đã diễn thì phải diễn cho tốt.”
Hàn Thẩm Quân tắt điện thoại, hắn cầm cây Vape trên bàn hít vào một hơi thật sâu. Ánh mắt hắn nhìn theo làn khói thở ra trước mặt, mông lung, mờ ảo.
“Bảo Bảo, mau qua đây.”
Bảo Bảo ngoan ngoãn đi lại gần hắn, nó trèo lên ngồi vào lòng Hàn Thẩm Quân, vô cùng nhẹ nhàng và thuần thục.
“Bảo Bảo, xin lỗi mày nhé.”
Hắn ta khẽ vút ve Bảo Bảo, nó dụi dụi đầu vào lòng bàn tay hắn, đôi mắt lim dim buồn ngủ.
“Thanh Trà, sáng nay cô rảnh chứ?”
Hàn Thẩm Quân bế con mèo ra phòng khách, vừa hay Thanh Trà cũng đang ngồi xem tin tức.
“Ừ.” Thanh Trà đáp nhàn nhạt, cô vẫn là nghe lời Hàn Hứa Phong giữ khoảng cách với người đàn ông trước mặt.
“Cô có thể theo tôi đi mua sắm một ít đồ không? Chủ yếu là muốn mua thêm vài thứ linh tinh cho Bảo Bảo.”
“Anh có thể nhờ tài xế đưa đi mà, dù sao tôi cũng không biết lái xe.”
“Khoảng thời gian tôi ở đây có lẽ thành phố cũng thay đổi nhiều, với lại tôi cũng không thông thạo chuyện này lắm, bình thường do A Trạch lo liệu.”
“Bảo Bảo, mày cũng muốn Thanh Trà đi với chúng ta đúng không?”
Hắn lay lay cái chân trước của Bảo Bảo, ngụ ý muốn nó hợp tác. Nó liền kêu lên vài tiếng ”meo..meo..”
Cô do dự một hồi rồi cũng đồng ý, dù sao hắn cũng sắp rời khỏi Hàn gia, xem như cũng không có gì đáng ngại. Đơn giản chỉ là đi mua chút đồ thôi mà, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-tha-cho-toi-di/1110289/chuong-92.html