Chương tên sai, chương này là chương 1291.
Chương 1291 còn có một việc
Kỷ Hi Nguyệt trong phòng, cô mới vừa tắm rửa xong, nằm trên giường, Triệu Húc Hàn đi đến.
Vừa tiến lên giường đã ôm lấy cô, không nói một lời, toàn bộ thân thể đều hơi run bần bật, làm Kỷ Hi Nguyệt bị dọa giật mình.
“Anh Hàn, làm sao vậy, không có việc gì chứ?” Kỷ Hi Nguyệt dò hỏi.
Đầu Triệu Húc Hàn để trên vai, lắc đầu, chỉ ôm chặt lấy cô.
“Có phải tất cả đều giải quyết, có thể thở phào nhẹ nhõm?” Kỷ Hi Nguyệt vỗ lưng anh, cảm giác người đàn ông này giờ đây rất yếu ớt.
Triệu Húc Hàn gật đầu, chậm rãi ngẩng đầu lên, trong ánh mắt hơi đỏ.
“Tiểu Nguyệt, cảm ơn em. Không có em thì anh không thể thuận lợi hòn thành những việc này nhanh như vậy, không thể rửa sạch oan khuất của mẹ anh nhanh thế. Cảm ơn em!” Triệu Húc Hàn kích động, cảm động.
Kỷ Hi Nguyệt biết anh đã được thở dài nhẹ nhõm một hơi. Thật ra cô cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, tin tưởng sau này cô và anh có thể sinh sống thật tốt.
“Bởi vì có anh, em mới có thể trở nên mạnh thế, mới có thể giúp ưnh, cho nên em cũng nên cảm ơn anh.” Kỷ Hi Nguyệt cười.
Triệu Húc Hàn nhì cô thâm thúy, ngay sau đó kéo cô vào trong lòng ngực, thở ra một hơi thật dài, nói: “Biết em chính là việc tốt nhất trong đời anh.”
“Em cũng vậy.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
Cả người Triệu Húc Hàn chấn động, anh cảm thấy bản thân rất có lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4228176/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.