Khuôn mặt cô gái lúc này đã trắng bệch, toàn thân run rẩy, hai tay ôm lấy thân thể mình, ngồi sâu vào sô pha, đối diện là tivi đang phát tin tức, còn Triệu Húc Hàn thì đứng đằng sau sô pha, cho nên cô gái đó không nhìn thấy được người của Triệu Húc Hàn.
Kỷ Hi Nguyệt thấy bên ngoài phòng khách là khoảng sân, cũng may là cửa sổ đều có rèm, vì vậy bên ngoài không thể nhìn thấy được tình hình bên trong.
“Tìm thử xem có camera không.” Triệu Húc Hàn thấp giọng nói với Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt khẽ gật đầu, đưa mắt nhìn xung quanh tìm camera, quả nhiên trong bình hoa giả đặt ở phòng khách có một cái. Xem ra cô gái này cũng rất có đầu óc.
Sắc mặt của cô gái rất khó coi, Triệu Húc Hàn thấp giọng hỏi cô ấy chuyện gì đó, cô gái sợ hãi, liên tục lắc đầu.
Lúc cất tiếng còn nói lắp bắp, Kỷ Hi Nguyệt nhìn mà có chút không đành lòng.
Ý của cô gái đó là cô ấy không hề quen người nào tên là Mai Ngọc, Triệu Húc Hàn đành phải lấy di động ra mở hình cho cô ấy xem. Cô gái có vẻ rất ngạc nhiên.
Có lẽ bình thường Mai Ngọc không ăn mặc kiểu đầu gấu như vậy.
Và có lẽ chính cô gái này cũng không hề biết Mai Ngọc rốt cuộc là người như thế nào.
Triệu Húc Hàn trong lúc tức giận đã vô tình đưa con dao quá gần, làm cho phần cổ của cô gái đột nhiên chảy máu, nước mắt nước mũi cũng không ngừng tuôn ra, còn nhìn Kỷ Hi Nguyệt với ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4227795/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.