Phía bên kia, Tiền Giang Thành nói thao thao bất tuyệt, còn Triệu Húc Hàn chỉ thỉnh thoảng đáp lại đôi ba câu, nhưng như vậy cũng đủ khiến cho Giang Thành kích động vui mừng.
Kỷ Hi Nguyệt nói chuyện với Cố Cửu xong, nhìn thời gian rồi bước qua tươi cười: “Triệu tổng, Giang Thành thực sự rất ái mộ anh, không biết là có thể chụp một tấm ảnh kỷ niệm với anh được không?”
Giang Thanh sững sờ, nhưng lập tức lén lút giơ ngón tay cái với Kỷ Hi Nguyệt.
Triệu Húc Hàn khẽ nhíu mày, nhìn Kỷ Hi Nguyệt. Mặt Kỷ Hi Nguyệt đầy vẻ cầu xin.
“Được, nhưng đừng truyền ra bên ngoài, sẽ gây ra phiền phức. Với lại, Kỷ tiểu thư cũng chụp chung luôn nhé?” Triệu Húc Hàn quả thực đã cho Kỷ Hi Nguyệt mặt mũi.
“Được chứ.” Kỷ Hi Nguyệt vui vẻ nói, “Cửu thiếu, anh có thể chụp cho chúng tôi một tấm ảnh được không?”
Cố Cửu cười: “OK thôi, nhưng tôi cũng nên chụp chung chứ nhỉ, để gọi Tiêu Ân vào chụp giúp chúng ta.”
“Anh không cần chụp chung đâu, sẽ làm giảm EQ của chúng tôi đấy.” Kỷ Hi Nguyệt vẫn còn ghim thù.
Triệu Húc Hàn thật sự không nhịn cười nổi.
Kỷ Hi Nguyệt thấy anh cười mà nhất thời choáng váng, đẹp đến nỗi hai mắt cô muốn phát sáng.
“Khụ khụ, còn không đứng ngay ngắn vào.” Triệu Húc Hàn thấy ánh mắt si mê của Kỷ Hi Nguyệt thì tâm tình rất tốt, nhưng anh nhanh chóng thu lại nụ cười, đứng lên bước tới bên cạnh cô, Tiền Giang Thành thì đứng một bên còn lại của Kỷ Hi Nguyệt.
Đội hình trở thành Kỷ Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/4227057/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.