Thật ra Trần Manh Manh rất thương Kỷ Hi Nguyệt, mười tuổi đã mất mẹ, tuy cha Kỷ cực kỳ bảo vệ cô, nhưng cô ấy biết Kỷ Hi Nguyệt cũng khát vọng tình thương của mẹ, làm bạn thân, cô ấy đương nhiên hi vọng cô có thể tìm được một người mẹ kế tốt.
"Manh Manh, buổi tối cậu đến thế nào?" Kỷ Hi Nguyệt dò hỏi.
"Chu Dân nói tám giờ tối sẽ đến cửa Thiên Trì Hội chờ tớ." Trần Manh Manh cười cực kì vui vẻ, "Thiên Trì Hội, là trung tâm giải trí xa hoa nhất Cảng Thành, cho tới giờ tớ còn chưa đến đó cho nên rất khẩn trương."
Kỷ Hi Nguyệt trợn trắng mắt nói: "Có gì mà khẩn trương, cũng chỉ trang hoàng xa hoa hơn bình thường chút, người đến đó có tiền hơn chút, còn những thứ khác chẳng có gì khác nhau. Đến lúc đó tớ ở bên trong chờ cậu."
"Ừ, nhanh đi chọn trang phục cho tớ, tớ không thể khiến Chu Dân mất mặt được." Trần Manh Manh lập tức lôi kéo Kỷ Hi Nguyệt tiến vào cửa hàng quần áo.
Tâm trạng Kỷ Hi Nguyệt phức tạp, đêm nay chính là đêm Trần Manh Manh bị Chu Dân lừa gạt, tuy cô sẽ không để cho bi kịch xảy ra, nhưng Manh Manh nhất định sẽ bị tổn thương.
Nhìn tình cảm cô ấy dành cho Chu Dân là biết, nhưng chuyện này cô lại không thể giúp cô ấy, chỉ hi vọng cô ấy có thể nhanh chóng nghĩ thông suốt.
Bốn giờ chiều, Kỷ Hi Nguyệt về tới tòa Tiểu Dương của hoa viên Thiên Tinh, cha Kỷ đang chờ cô, hai cha con lập tức đi chuẩn bị cho yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515506/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.