Triệu Húc Hàn ăn uống một cách chậm rãi, trong khi Kỷ Hi Nguyệt vẫn không ngừng ríu rít.
“Không sợ cô ta trả thù sao?” Cuối cùng Triệu Húc Hàn mới lên tiếng.
"Sợ chứ, nếu cô ta muốn trả thù, cho dù em không đánh lại cái tát đó thì cô ta vẫn sẽ trả thù. Dù sao sau này cô ta cũng không làm được minh tinh nữa, chắc chắn là sẽ ôm hận với em.” Kỷ Hi Nguyệt chép miệng.
Triệu Húc Hàn cau mày nói: "Vậy em cứ chờ cô ta trả thù à?"
Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt nói: “Cho nên em quyết định phải tăng cường huấn luyện, học các kỹ năng tự vệ.”
Hơi thở quanh người của Triệu Húc Hàn trùng xuống, anh nhìn Kỷ Hi Nguyệt bằng ánh mắt sắc bén.
“Em sẽ cẩn thận mà, anh Hàn, anh biết đấy, nếu em không giúp Manh Manh, cô ấy sẽ bị bắt nạt đến chết mất.” Kỷ Hi Nguyệt nói một cách đáng thương.
“Em đúng là không biết hai chữ nguy hiểm viết như thế nào!” Trong lòng Triệu Húc Hàn thực sự tức giận, ba năm trước khi người phụ nữ này ở bên cạnh Triệu Vân Sâm đã kích động đến độ chuyện gì cũng dám làm, hoàn toàn là không biết cái gì gọi là nguy hiểm.
Vốn tưởng rằng cô đã biết đường thay đổi rất nhiều, luôn là người có chút đầu óc kết quả cô lại tự đưa mình vào vòng nguy hiểm hết lần này đến lần khác.
Trong vụ tai nạn Giang Sơn, chuyện Trần Thanh đã là một sự nhắc nhở cho cô, bây giờ lại đến chuyện của Ngụy Tiêu Tiêu, một cô gái nhỏ tay trói gà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515491/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.